Friday, 28 November 2008
xa lạ
Em đã trở nên xa lạ thế này từ bao giờ rồi ...
Không còn là mình ... em cô đơn và mất phương hướng
Từ bao giờ em đã tự khoác lên mình cái vẻ ngoài thế này ... sống không là mình thật khó chịu ... nhưng không sống như thế này thì thật là khó sống, khó tồn tại ...
Với cái cuộc sống bây giờ của em ... tất thẩy đều là sự giả dối .... em tự hỏi mình xem có bao nhiêu người sống thật lòng với em ... không toan tính ...
Sống mà phụ mình thì trời chu đất diệt ...
Em chẳng phụ mình nhưng cũng chẳng phụ người ... mà em chỉ thấy mình bị người phụ thôi ...
Bạn bè, anh chị em chơi với nhau ... em chẳng tiếc ai điều gì ... làm được thì làm, giúp được thì giúp ... Ấy thế mà khi em khó khăn, em cần giúp đỡ, nhờ vả thì hơn nửa chỗ người đấy phủi đít bỏ em lại ... Nhờ vả được mấy ai ... thế mới biết "lòng người khó đoán" Ai cũng mồm xoen xoét ... đấy rồi mới biết cái bản mặt dày như thớt ...
Đúng là chuyện đời, trải qua rồi mới biết ... không thì người ta bảo mình ngu ... hơ hơ ... Ngại lắm ý ... Giờ mới biết, đàn bà con gái phải chua ngoa, đánh đá (mặc dù ngày xưa đi học em cũng mang tiếng là đanh đá ghê gớm nhưng nói thật cũng chẳng bằng được mấy người em quen bây giờ) ... ngọt nhạt cho lắm vào rồi quay ra đâm nhau bao giờ không biết ... hơi 1 tí là nhảy bổ vào ngồi xổm vào miệng người khác ý ...
Cũng có nhiều lần ức chế vì mình ít tuổi, có tí tuổi nên cũng chẳng dám cãi ngang ... mệt vãi ... hơn được tuổi em mà cứ như bố đời, mẹ tổ quốc không bằng ... em NỂ lắm ... SỢ lắm ... không có dám động chạm ...
Bây giờ tốt nhất là ngậm miệng, IM MỒM ... không liên quan đến bố con thằng nào hết ... em xin phép lui về ở ẩn ... SỐNG cho an lành ...
Chứ giờ thì mệt mỏi vãi đ** ... k chịu được ... chăm lo cho cái thân em vậy ...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
j m� bức x�c thế em
ReplyDeletee n�i chuẩn đấy,đ�ng l� em g�i anh n� kh�c ;)) m� thằng n�o m� em nhờ n� k l�m cho đấy :-? k phải anh m�y đấy chứ ;))
ReplyDelete