Lâu rồi khônng viết, lâu rồi không còn j để viết...
Cuộc sống chẳng phải cũng thế sao... có lúc thăng lúc trầm, lúc buồn lúc vui, lúc khóc lúc cuời, mà đôi khi vừa khóc vừa cười ...
Thật chán kh mà sống không có j để đeo đuổi, mơ ước ... thật mệt mỏi, khó chịu
Ước một lần lại được khóc, cười như mình muốn nhưng thật khó quá chăng, vì cuộc sống xoay vần hay vì mình đã khác?
Sống để chợt thấy "Sao mình cũng nhỏ mọn, ti tiện đến vậy" ... nhưng đó vẫn là mình ... có phải ai cũng tốt đẹp hết đâu! Ai chẳng có mặt xấu mặt tốt ... chỉ là ... chỉ là thể hiện mặt nào ra thôi ... cũng có lúc ghen, tức vì người ta có mà mình không có, vì người ta xinh mà mình không xinh bằng ... sống là để tận hưởng và cũng để thấy mình không hoàn hảo, chính vì không hoàn hảo nên mới phải sống ...
***
Khóc là một động từ ... nước mắt lại là danh từ ... không khóc nữa không phải không thể khóc ... Đừng bao giờ nghỉ rằng mình không thể khóc nữa bởi vì đến một lúc nào đó, khi bản thân không còn có thể chịu đựng thêm được nữa thì nước mắt sẽ lại rơi ...
Có thể không phải vì việc đó xảy ra làm mình rơi nước mắt mà nó rơi vào đúng thời đỉêm mà sức chịu đựng không còn nữa ...
Đừng nghĩ khóc là tỏ ra mình yếu đuối... nước mắt làm ta mạnh mẽ hơn ... bước qua nỗi đau và niềm vui dễ dàng hơn ...
Đàn ông không khóc bởi vì sức chịu đựng của họ tốt hay vì sao ???
No comments:
Post a Comment