Monday, 5 January 2009

Khi


Anh ơi, em bảo này ...

Khi nào em không còn chịu đựng được nữa thì anh ơi ... em buông tay ra nhé. Ý em là em buông tay khỏi vạt áo anh, bởi vì tay em tay anh ... chúng chẳng bao giờ nắm tay nhau cả ...

Em nắm vào vạt áo anh cũng lâu rồi ... nụ cười trên môi cũng nhạt dần rồi ... nước mắt thay thế nhiều hơn ... Buông tay thôi, nắm mãi em cũng không giữ được anh ...

Đơn giản là em buồn ... và mệt ... và cô đơn ...

Nụ cười anh cũng không dành cho em nhiều đến thế ... nó thờ ơ và dần trở nên vô cảm ... Không phải là anh ghét em ... em biết ... chỉ vì ... tình yêu không nhiều đến thế

Khóc chỉ là để giảm stress ...

24/12 ... em lang thang một lúc trên đường sau khi tan học. Hôm đấy trời lạnh, lạnh thật cơ ... và em lại muốn tìm lại cảm giác cô đơn ... mặc dù em vẫn thường xuyên có nó. Không đeo khẩu trang, không quàng khăn mới thấy được cái lạnh... buốt trong lòng

1/1 ... em cũng không đi đâu ... ở nhà có giỗ ... giỗ ông ngoại ... mọi người về nhà, người lớn trẻ con vui lắm ...

Năm mới rồi mà em vẫn vậy ... à có, em gầy đi 1 tẹo :D

Năm nay Tết sớm ... chẳng có không khí gì cả ... chán ...

No comments:

Post a Comment