Saturday, 15 November 2008
Vô đề
Lâu lâu không có cảm giác muốn viết gì ... không phải không có gì để viết mà là không thể viết ... không thể viết ra được những gì mình đang nghĩ, những nỗi buồn ... kể cả nước mắt nữa ...
Nước mắt vẫn luôn luôn là một liều thuốc hiệu nghiệm, nó làm tan biến ngay lập tức tất cả mọi phiền muộn ... tất cả ... chỉ qua một làn nước mắt ... không biết có phải ai cũng thế không nhưng em thì thế ...
Chỉ cần khóc thôi ... thế là đủ ... đủ để không còn giận hờn, căm ghét ai hết ... và thế là, mai lại gặp lại ... ta lại là bạn ... cho dù ngày hôm qua, đột nhiên ta thấy căm ghét lạ ...
Đến bao giờ mới có thế khóc ... khóc cho hết một lần ... để không phải khóc nữa ... bạn bè lừa dối nhau ... sự bao bọc, che chở không còn ... người mà ta gọi là bạn ấy, coi như thân thiết ... bỗng một ngày quay lưng, chổng đít và mắt mình mà bỏ đi ... Đến lúc đấy mới hiểu được ... thế nào là tình bạn ... Nhục nhã lắm ....
Em hay khóc .... nhưng không khóc trước mặt ai bao giờ ... trừ mẹ ... hoặc là uất ức lắm thì mới khóc ... nước mắt rơi ra rồi ... nhiều khi nghĩ lại, thấy thật nực cười vì thực ra người đó, việc đó không xứng đáng để mình phải rơi nước mắt .... phí hoài ...
Và đến bây giờ, đôi khi thấy mình thật lạc lõng ... cô đơn ... không hiểu từ bao giờ mà có thật nhiều những suy nghĩ hết sức ngớ ngẩn đã len lỏi vào trong đầu ... nghĩ thì vẫn nghĩ mà chưa làm được ... nhiều ý tưởng đã xuất phát nhưng chưa phải thời điểm để thực hiện ...
***
Hoài bão đã trở lại
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
c� 1 ch�t j` đ� đồng cảm ^^
ReplyDeletesao ko thấy nt jề cho tao con kia, k�u tao b�n th� nt m� co j to�n jấu th�i,:D th�i cho qua đ� m�y ạ, tao c�n gạp kỉeu t�h bạn n�y thường xuy�n r�i, cũg quen, nen ko � kiến j ;)) co j cứ alo cho chị nh� kưg:X
ReplyDeletesao ko thấy nt jề cho tao con kia, k�u tao b�n th� nt m� co j to�n jấu th�i,:D th�i cho qua đ� m�y ạ, tao c�n gạp kỉeu t�h bạn n�y thường xuy�n r�i, cũg quen, nen ko � kiến j ;)) co j cứ alo cho chị nh� kưg:X
ReplyDelete