Thursday, 23 October 2008

Đôi lúc ta thật sự cần phải khóc!



Em đứng nơi đây cho gió lùa vào mái tóc, những ưu phiền bay ngược vào không gian.

Giọt nước mắt đêm qua còn sót lại bay đi mất. Thở dài... từng tiếng, nhẹ nhàng thay...."


Mở cửa sổ ra, đôi lúc ta thấy những giọt mưa còn sót lại trên chiếc lá, những giọt sương mong manh trên những cánh hoa. Mĩm cười đi, vì trên gương mặt ta lúc này cũng lắng đọng những tia nắng sớm mai long lanh đó thôi. Mĩm cười đi, cho cuộc đời biết rằng ta không yếu đuối đến như vậy.

Không hẳn nước mắt là sự yếu đuối, nụ cười là điều mạnh mẽ.

Khóc để chấp nhận tương lai, đó là dũng cảm.
Cười để cho qua sự thật, đó là yếu hèn.

Đôi lúc ta thật sự cần phải khóc!

------oOo------

Khoảng cách giúp em đủ quay đầu lại để phát hiện rằng em và anh đã đi có nhau tay trong tay xa đến mức nào.
Khoảng cách đủ gần để giúp em dừng lại, nắm tay anh và đi tiếp đến tương lai

Nếu không có khoảng cách, sẽ không biết quý trọng tình yêu mình đã có.
Nếu không có khoảng cách, sẽ không biết cách nắm giữ tình yêu mình đang

1 comment:

  1. đ�i khi con người ta cũng fải xo� đi nhg qui tắc của ch�nh m�h để c� thể l�m 1 điều j đ� m� ko bao h nghĩ l� sẽ l�m cả. Điều đấy cung rất tuyệt vời, thời gian sẽ tr�i qua nhẹ nh�g, n� l�m tao cũng như m�y sẽ okie th�i. Best wish for u!^^

    ReplyDelete