Friday, 25 April 2008

Anh, em nhớ anh!


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Em đã thức dậy rồi, và em thấy mặt trời từ những ô cửa sổ nhỏ. Được đánh thức bằng tia nắng vẫn không ngọt bằng hơi thở của anh.

Được đánh thức bằng những nghĩ suy vẫn đắng chát như một ly nước chanh để lâu.
Được đánh thức bằng tiếng mưa rơi, bên cạnh anh. Thì nó không còn là một ly nước chanh nữa. Nó là một vùng trời.
Và em có thể dang tay ôm lấy vùng trời ấy, chỉ bằng một cái cựa mình.

Hôm qua, em vươn người lên phía trước, chạm một nửa môi anh.
Tự nhiên như một lần chớp mắt, anh bảo đang mặc váy đấy nha, ơ, đã tự nhiên thì đâu cần để ý mình đang mặc váy, mặc quần, cả váy hay cả quần hả anh.

Bây giờ thì em bắt đầu yêu con Dâu nhà anh rồi, mặc dù nó ghét em và sủa inh ỏi mỗi lúc em le lưỡi chọc nó.
Em bắt đầu yêu cái giường cọt kẹt của anh, mặc dù là em hay trườn lên trên, và bị đụng đầu côm cốp.
Em bắt đầu quen với việc ăn cay thiệt là cay và gọi chị chủ quán hủ tíu là "người đẹp".

Anh đã quen với việc yêu một em - không được miếng nết nào chưa thế?
Yêu một em ăn gì cũng rớt ra người. Dơ
Yêu một em thích hát hò sau lưng anh, thích líu lo đánh trống lảng, thích đi gió mải miết mải miết, đợi trúng gió về ngủ.
Yêu một em thích gặm bắp nướng, thích mặc váy, thích đợi gió lùa vào váy.
Anh đã quen với môi, mắt, mũi, má, tóc. Tất cả, tất cả của em chưa?

Em đang nhớ mùa thu lắm, nhớ Hà Nội lắm. Sao mà anh ghét Hà Nội thế? Sao mà anh hay ghét em thế.
Đừng bao giờ nặng lời với em, dù chỉ một chút.
Đừng bao giờ hỏi em đang nghĩ gì, hãy hỏi em đang nghĩ tới anh à.
Đừng bao giờ hỏi em thích ăn gì, đưa em tới tất cả những chỗ anh muốn ăn, và em sẽ ăn cùng.
Đừng bao giờ nằm quay lưng về phía em, nó là sự bạc bẽo nhất em từng thấy.
Đừng bao giờ để em hoang mang vì sự lẩn quẩn của quá khứ.

Em chấp nhận một thế giới không chỉ có hai ta. Em sẽ đợi anh, dù anh đến trễ. Em sẽ chờ anh, vì lúc nào anh ăn cũng chậm hơn em.
Nhưng em không chấp nhận chia sẻ anh cho người thứ hai. Đấy là nguyên tắc của em. Cho dù có là yêu kinh khủng, yêu đắm đuối đi chăng nữa.

Anh có lí lẽ của anh, em có suy nghĩ của em. Nếu gọi đấy là ích kỷ cũng được. Anh yêu mình em thôi, là đủ rồi.
Một mình em.

Thế anh nhé, em là siêu nhân hay là con giun thì em cũng là con gái.
Thế nên, em cũng biết khóc đấy, chọc em đi, rồi áo anh sẽ toàn nước mắt của em. Không bao giờ hết.

Tuesday, 22 April 2008

mùa hè


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Mùa hè là mùa của tuổi thơ, của tuổi ô mai, của tuổi mực tím, của tuổi vẫn còn lê la ở giảng đường sau giờ tan học...v.v... Tuổi thơ rong chơi cả 3 tháng hè. Dài đăng đẵng nhưng cũng...ngắn lắm! Bài vở quên sạch. Lên lớp mới, thầy cô lại phải nhọc nhằn ôn lại những kiến thức rơi rớt tận đẩu tận đâu trong 3 tháng hè. Tuổi ô mai điệu đàng suốt những tháng hè. Cũng như tuổi thơ, bài vở quên sạch. Tuổi mực tím mộng mơ cả kỳ hè, những buồn vui giận hờn xóa dần kiến thức. Tuổi lê la giảng đường lại nhọc nhằn mưu sinh cho kỳ học tới, ráo riết tích luỹ kinh nghiệm cho mai sau...v.v... Và rồi mùa hè cũng qua đi khi ta lớn, khi ta thực sự trưởng thành. Mùa hè chỉ còn là ký ức, là kỷ niệm. Mùa hè biến thành “mùa vô duyên” vì nóng không chịu nổi lại còn kèm theo những cơn mưa ướt át, ngập đường khó đi. Nhưng trái đất không thể chỉ có 1 mùa duy nhất trong năm. Cũng giống như vạn vật không thể chỉ sinh ra và tồn tại mãi mãi như thế. Tất cả đều sinh ra, vận hành, tồn tại, mất đi và tái tạo. Mùa hè đến. Rồi mùa hè cũng sẽ đi.

Dấu hiệu đầu tiên của mùa hè là gì nhỉ? Có phải là hoa phượng? Có lẽ không có sân trường nào không có cây phượng vĩ. Hoa phượng là hoa của học trò. Khi phượng nở hoa là mùa hè đến. Tuổi thơ nhìn thấy hoa phượng nở là lòng mừng khấp khởi vì sắp được nghỉ hè, sắp được vui chơi thỏa thích. Tuổi học trò thường hay ép những cánh hoa phượng thành con bướm xinh xinh để tặng nhau. Rồi lưu bút trao tay, viết nhăng nhít nhiều khi những ý văn lời thơ chẳng phải của mình mà copy từ 1 quyển lưu bút nào đó. Cũng là những kỷ niệm đẹp.

Rồi mùa hè lang thang trong tiếng ve sầu inh ỏi khắp các nẻo đường rợp bóng cây. Ve sầu chẳng biết đi đâu suốt các mùa còn lại trong năm và chỉ thấy xuất hiện vào mùa hè thông qua các bản hòa ca. Một ngày mùa hè di dạo trong công viên, thả bộ trên đường phố sẽ nghe hàng vạn tiếng ve cùng hòa chung tấu khúc mùa hè bất tận. Có người bảo ve đang....học bài! Khi học trò nghỉ hè là mùa ve sầu tựu trường, lớp học là những cành cây rậm rạp và ve chỉ học thanh nhạc mà thôi. Ve hát suốt mùa hè cho đến khi lả người đi và chết. Hết mùa hè xác ve rơi đầy dưới gốc cây!? Nghe đáng thương quá! Nhưng mùa hè rồi sẽ đến và ve sầu sẽ lại tái sinh.

Mùa hè đầy nắng và cũng đầy gió. Gió nhiều lắm, gió cuốn những cánh hoa dầu xoay tít, bay bay. Những hàng cây dầu, ngày bình thường, không hè, cũng thật bình thường như bao cây khác tỏa bóng trên đường. Đầu hè, dầu bắt đầu trổ hoa. Hoa xấu lắm, màu xanh non ngả chàm, từng chùm từng chùm treo trên cây cao cao rậm lá. Màu xanh thẳm của lá, màu chàm của hoa.....chẳng mang đến cho người ngắm chút cảm xúc lãng mạn nào cả cho đến khi......Một cơn gió nhẹ thoảng qua. Hàng loạt cánh hoa dầu rời khỏi chùm bay bay xuống, xoay xoay.....xoay xoay. Như những nghệ sĩ biểu diễn màn bay lượn tuyệt hảo trên không. Cả đám hoa xoay xoay từ từ cho đến khi chạm đất trông cứ như 1 đám chuồn chuồn đang lượn lờ. Và ta cảm thấy yêu hoa dầu từ đó.

Mùa hè là mùa mưa. Cơn mưa đầu mùa tất nhiên là…..rất bất chợt! Bởi vì suốt khoảng thời gian dài không có mưa. Mưa đầu mùa tanh tanh hơi đất. Một cơn mưa đầu mùa dầm dề thường gây cho ta cảm giác....đói! Sau cơn mưa, khí trời mát mẻ, có thể lành lạnh, nhưng trong lành và dễ chịu. Và lúc này đây ta sẽ thấy thèm ăn đủ thứ: sẽ mơ đến 1 ổ bánh mì thịt giòn tan, 1 tô hủ tíu bốc khói thơm thơm mùi tỏi phi, 1 bát phở gà âm ấm mùi gừng, 1 tách trà sưởi ấm bàn tay...v.v.... Mưa đầu mùa cũng thường gây cho ta cảm giác.....nhớ! Nhớ quê lâu lắm rồi chưa về, nhớ những thầy cô ngày xưa ta thương hoặc ghét, nhớ những người bạn lâu rồi không gặp, nhớ góc phố thân quen mặc dù hiện tại ngày nào cũng đi qua, nhớ bữa cơm chiều ấm cúng ở nhà mà lâu rồi không tụ họp đầy đủ…. Và nhớ cả những mùa mưa trước.

Mùa hè nóng ẩm, chật chội và bực bội nhưng thật ấm lòng làm sao mỗi khi ta nhớ về, mỗi khi ta nhận ra mùa hè về. Nhưng rồi rất nhanh, mùa hè sẽ qua đi, để cho mùa khác đến.....

Sưu tầm

Monday, 21 April 2008

Tôi thay đổi - vì tôi yêu em


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Từ khi yêu em, tôi đã thay đổi rất nhiều... Yêu em Tôi ăn nhiều hơn

Sáng dậy chăm tập thể dục hơn… cốt để khỏe mạnh.

Bởi tôi đã tự hứa, tôi sẽ là bức tường cho em dựa vào, tôi sẽ là bờ vai vững chắc! (Ít nhất là về nghĩa đen).

Yêu em

Tôi biết lo cho sức khỏe của mình hơn

Sáng phải ăn

Tối đi ngủ đúng giờ

Đi ngoài đường phải đeo khẩu trang

Lái xe chậm hơn, không phóng nhanh vượt ẩu

Tôi uống rượu ít hơn

Bởi tôi biết, có người rất lo cho sức khỏe của mình mà tôi thì lại không muốn người ấy phải lo nghĩ nhiều về tôi.

Yêu em

Tôi có nhiều động lực hơn

Tôi học tập, làm việc hăng say

Tôi luôn cố gắng hết sức mình

Bởi tôi biết, có người luôn cầu chúc cho tôi thành công, luôn mong tôi gặp nhiều may mắn, luôn đặt niềm tin ở tôi.

Yêu em

Tôi thấy yêu đời hơn

Tôi vui vẻ với mọi người

Tôi cũng không quá đòi hỏi những gì quá khó khăn

Bởi yêu được em, tôi thấy đó là quá đủ, quá may mắn đối với tôi!

Yêu em

Tôi thấy mình nhẹ nhõm hơn

Tôi đã có người sẵn sàng lắng nghe mọi câu chuyện dù hay, dù dở của tôi; sẵn sàng nghe tôi tâm sự mọi điều, từ cuộc sống, công việc, các mối quan hệ…

Tôi không phải dấu giếm điều gì một mình nữa

Bởi tôi biết, lúc nào em cũng sẵn sàng chia sẻ với tôi!

Yêu em

Tôi có nhiều bạn hơn

Tôi có thêm nhiều người bạn mới

Bởi bạn của em cũng sẽ là bạn của tôi! Chắc chắn là như thế!

Yêu em

Tôi thấy quan tâm đến nhiều thứ hơn

Tôi quan tâm đến bạn bè

Tôi lo lắng cho mọi người

Tôi quan tâm đến xã hội

Bởi yêu em, tôi đã có thói quen quan tâm, lo lắng cho ít nhất là một người.



Yêu em

Tôi cũng học được từ em

Cái gì quá cũng là không tốt

Hãy để cho mọi người tự lực

Để họ phát huy hết khả năng của mình

Bởi mỗi người, ai cũng có mặt mạnh và mặt yếu.

Yêu em,

Tôi thấy mình kiên trì hơn

Tôi thấy mình dũng cảm hơn

Tôi thấy mình người lớn hơn

Tôi thấy mình suy nghĩ chín chắn hơn

Tôi thấy mình… dốt hơn (biết để còn phấn đấu)

Tôi thấy mình lãng mạn hơn

...

Tất nhiên, tôi cũng biết, tôi chỉ thay đổi những thói quen, những hành động, những suy nghĩ… của mình nhằm hoàn thiện bản thân, nhằm làm cho bản thân tốt hơn. Chính vì thế, tôi sẽ vẫn tiếp tục thay đổi bản thân. Tôi tin tôi sẽ làm được, tôi sẽ trở thành người hoàn thiện, ít nhất là trong mắt một người!

Yêu em

Dù em không thích nghe câu cám ơn, nhưng thực lòng tôi muốn nói - “Cảm ơn em!”

Em à, tôi yêu em!

Wednesday, 16 April 2008

Tình yêu với những phép tính đơn giản


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

LOVE + LOVE = LOVE VERY MUCH

LOVE - LOVE = STARTED LOVE

LOVE : LOVE = LOVE AGAIN

LOVE * LOVE = LOVE FOREVER

It's very simple!!!

Sunday, 13 April 2008

Những cơn mưa đầu mùa


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Hạ về, mang theo hối hả là những cơn mưa đầu mùa .... những cơn mưa dài như bất tận ... mà lại có những lúc chợt đến chợt đi ... mưa ... bẩn ... mưa mùa hè tuy có lúc bẩn thật (như hôm nay chẳng hạn) nhưng cũng có lúc chỉ lất phất bay bay ... đi ngoài đường ko cần mặc áo mưa ... vẫn tạt ngang tạt ngửa được ... vẫn rong chơi bát phố được ... những hạt mưa nhỏ, mỏng ... rơi xuông đất thật nhanh ... vỡ oà ... như khóc ... mưa bay bay ... lại nhớ ... hồi đạp xe đi học ... mưa như thế thật là thík ... vui lắm ... nhưng bây h thì chẳng thík tẹo nào ... đội mũ báo hiểm ... lấy mất đi cái cảm giác .... mưa bụi loáng thoáng rơi trên tóc ... ẩm ẩm mái tóc ... thík lắm ....

Thík trời mưa ... thík cái cảm giác đi trong mưa ... một mình ... dù rằng cái cảm giác ấy ... cô đơn lắm ... nhưng vẫn thík ... thík cả cái cảm giác chạy vội trong ... nhưng cơn mưa bóng mây ... mưa ... nhưng trời vẫn nắng đẹp ... và đặc biệt ... sau những cơn mưa bóng mây .. sẽ xuất hiện cầu vồng ... cầu vồng đẹp ... nhìn thật mà thík ....

Trời mưa bong bóng phập phồng ... mẹ đi lấy chồng ... e ở với a ... hì hì ... mưa bong bóng ... mưa lộp bộp dưới đất ... nghe thấy thật rõ cả tiếng mưa, cả bong bóng nữa ... những cơn mưa bong bóng luôn là những cơn mưa dai dẳng ... kéo dài mãi ... ko thấy tạnh ráo ... có những cơn mưa đẹp ... nhưng cũng có những cơn mưa chẳng đẹp tẹo nào ... mưa lâu ... khiến lòng người như cô quạnh ... héo úa ... chẳng còn sức sống ... những cơn mưa dài sẽ lấy mất đi những tia nắng ... sức sống ... tinh thần ... mưa dài ... mưa dai ... khiến con người ta lười biếng ... mở mắt ra trong một ngày mưa ... sẽ cảm thấy mệt mỏi ... trỗng rống ... một ngày mới sẽ chẳng thoải mái ... trời sẽ âm u ... nhiều mây ... ko có mặt trời ... trời sẽ u ám lắm ... cho nên mới nói ... mưa buồn ...

Nhưng ... có cơn mưa vui ... mưa bóng mây ... là mưa vui nhất ... vì chỉ mưa có một lát thôi ... rồi lại tạnh ráo ... mưa xong ... thấy mát mẻ cả người ... cứ như là bầu trời thay một màu áo mới ... tươi sáng hơn ... đẹp đẽ ... rạng ngời hơn ... trong hơn ... xanh hơn ... thấy như chính mình cũng được làm mới lại ... thík thú lắm ...

Mưa mà cứ như hôm nay thì chán lắm ... chẳng làm được j ... còn chẳng muốn đi ra ngoài nữa ... thấy ngại ... lười ... chỉ muốn chui trong chăn nằm ngủ tiếp cho nó ... được việc ... thôi .... công nhận ... mưa mà được ngủ thì tuyệt nhất rồi còn j ...

Ghét nhất mưa phùn ... cứ lâm thâm như thế cả ngày ... bẩn ... kinh ... mưa rào còn thík hơn ... vì mưa ào ào rồi thôi ... mưa phùn ... bẩn lắm ... mưa rào còn dễ chịu hơn ... mưa xong cái rồi cũng tạnh ráo hết ... đường phố sạch sẽ hẳn ...

Và có một điều thík nhất của trời mưa ... mưa xong ... cây cối xanh tươi hẳn ... mướt một màu xanh mới ... tươi tắn ... sáng hẳn cả những con đường ... mưa xong ... tất cả mọi vật như có thêm sức sống ... xanh tươi hẳn lên ...

Thursday, 10 April 2008

Có một thoáng...


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Có một thoáng thấy mình nhỏ dại, chông chênh quá

Tỉnh dậy hôm nay là một nỗi nhớ, 5h55 choàng mở mắt, cứ tưởng là 9h sáng rồi, nhìn vào cái màn hình điện thoại mới thấy còn sớm quá, nằm lăn lộn trên giường, cố gắng dỗ mình vào giấc ngủ ... nhưng cứ 1 lúc lại tỉnh ... đầu choáng váng ... thấy đầu đau quá ... chẳng khá hơn hôm qua là mấy ... ngồi bật dậy lúc 7h26 ... lấy quần áo ... đi tắm cho thoải mái ... cũng thấy đỡ hơn hẳn ...

Bắt đầu một ngày vẫn như mọi hôm, ra khỏi nhà và quay trở lại 2 lần vì để quên đồ ... quên không đội mũ bảo hiểm ... quên ví ... quên điện thoại ... ra khỏi nhà ... đi mua quà sáng rồi đi làm luôn nhưng ... quay trở lại ... quên đồng phục ... nhưng không sao vẫn đến cửa hàng đúng h lúc 8h26 ... hehe ... còn sớm chán ...

Dẫn dắt vào để hơi hâm ... dở hơi 1 tẹo ...

Muốn viết entry này từ chiều ... vì đó là lúc nỗi nhớ đong đầy nhất ... tôi nhớ về một tuổi thơ không có bố ... có ông, có bà, có mẹ, có anh, có chị, có cô dì chú bác nhưng không có bố ...

Tuổi thơ của một đứa bé không có bố cũng không có j khác biệt nhỉ ... vẫn ngày ăn ba bữa ... vẫn chơi búp bê, đồ hàng, được bà nhong nhong 2 anh em khắp ngõ, nhưng không được trèo cổ bố, khóc nhè ăn vạ nhưng người dỗ ko phải là bố ...

Nếu như là một con nhóc thì chắc chắn nó sẽ chẳng nhận ra đâu ... một sự thiếu vắng vô cùng to lớn ... nhưng đến h, lớn lên, rồi chợt nhớ về kí ức tuổi thơ 1 thời mới thấy nhớ, mới thấy xót xa chính mình ...

Không than trách hay oán hận gì, cuộc đời là thế ... ko ai cho ko ai cái j ... và cuộc sống hiện tại của tôi cũng vẫn ổn ... dù không có bố ... chỉ là ... đôi khi thấy thiếu vắng một sự răn đe ... một cái j đó là bóng dáng người cha trong lòng .... thấy hẫng hụt ... khi vô tình ánh mắt chạm phải ... hình ảnh cha và con gái ....

Biết bố chắc cũng yêu 2 chị em nhiều lắm ... ra đi không hẳn đã là hạnh phúc ... chẳng có sự chia tay nào không có nước mắt, không có sự hy sinh ... nhưng 16 năm dường như là quá dài cho một sự chờ đợi ... một người ... một tình cảm trọn vẹn .... mất mát là điều ko thể tránh ... và để bù đắp cho những tháng ngày dài ấy dường như cũng khó khăn hơn ...

Có những phút giấy bồng bột ... sự hiếu thắng của một con bé ... cũng lấn át đi phần nào cái gọi là sự thông cảm trong tôi với bố ... tôi thiếu vắng sự bảo ban dạy bảo của một người cha từ bé ... dù đã hiểu chuyện .... rằng cuộc sống không đơn giản ... nhưng trong tôi ... đôi khi là trách bố ... xa tôi quá ....

Và hôm nay, tôi nhớ ... nhớ bố lắm ... nhớ cả một tuổi thơ tôi ko có bố ....

Bố ơi. con thật sự nhớ...

Monday, 7 April 2008

Hum nay đi đú...


Hum nay, được ngày hẹn đi chụp ảnh, (hihi) conbé dậy từ 7h ;;) , trong lòng dộn dàng niềm háo hức...

8h, cả 3 mẹ con cùng nhau ra khỏi nhà 1 lúc và đi về 3 hướng khác nhau, mẹ thì đi café, chị thì đi học, mình thì đi chơi... ;;)

Úi chà, hum nay vào tận bãi đá chụp ảnh nhá... hehe... show hàng ở đấy trước... nhưng đáng tiếc là không ra bãi đá vì nước cạn... hix... ko chụp nữa

Vâng, và xin rới thiệu ... đây là vợ chồng nhà chồng mình (có tí loằng ngoằng) ... hihi... tình củm không???

IMG_02201

đẹp đôi hông???

IMG_02301

mình với chồng mình ... ai xinh hơn xế???

IMG_02331

mình???

IMG_02351

hay chồng mình???

IMG_02401

áh àh ... có tí vênh...

IMG_02461

sao e lại nhìn a ... ghê thế ... a sợ ... grgrgr

IMG_02501

IMG_02511

Úi chà, đổi địa điểm mới ... nhưng mừ ... tuy mới mà vẫn cũ ... hihi

IMG_02881

nhưng chụp mãi không chán ...

IMG_02921

2 vợ chồng mình ... như 2 chị em ... mà ai là chị ai là em nhỉ???

IMG_03101

yêu chưa kìa... ai yêu hơn ai nhỉ???

IMG_03141

V thík tấm này lém này

IMG_03271

IMG_03301

Mặc dù ko phải là tấm cuối nhưng thík lém nên choa cuối cùng lun ... hihi

IMG_02972

cho e ý kiến dzới lào ... nhào dzô thui

Saturday, 5 April 2008

Có những ngày...


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Với cái nhìn trống rỗng trong gương soi.
Tôi bắt đầu một ngày dài mệt mỏi.
Một ngày dài nhàn nhạt.
Chẳng có niềm vui nào ra hồn.
Cũng chẳng có nỗi buồn nào
đáng để tôi được khóc.
(Có lúc tôi thèm được khóc biết bao!)

Đành rũ bỏ bộ mặt bơ phờ
Tôi dọn cho mình dáng vẻ thản nhiên
Rồi ném thời gian vào công việc…

Khi đêm xuống
Trong bóng tối, tôi ngồi chờ một giấc mơ…
Chỉ có những con bướm đêm
Chỉ có ngọn gió đẫm hương
Và tiếng côn trùng như dao
cứa vào lòng tôi buốt nhói.
Trái tim héo rũ rơi…rơi…

Tôi thức dậy
trống rỗng nụ cười…

Thursday, 3 April 2008

Đôi khi...


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Đôi khi cảm thấy chông chênh ... một cảm giác mất thăng bằng ... mất đi điểm tựa ... không biết phải làm gì để có thể khá lên ...

Đôi khi thấy mình thật chẳng ra gì ... chẳng có thể làm được một việc gì ra hồn ... thấy mình vô dụng ...

Đôi khi thấy hạnh phúc vì được mọi người yêu mến ... nhưng rồi lại thấy hình như mình bị mọi người quay lưng lại ... cũng có khi thấy dường như được yêu quí cũng không phải là hạnh phúc ... thấy cô đơn lại là hạnh phúc

Thấy mình hình như không có chính kiến trong một vài chuyện ... ai nói j mình lại thấy xuôi xuôi ... đặc biệt trong việc học ... chính bản thân mình không biết được thực chất mình muốn j ... đam mê cái j nữa ... tất cả đều là sự sắp xếp ... thi vào luật cũng là do chú khuyên ... và bây h ... chính bản thân mình đang không biết phải làm j nữa ... đại học ... cao đẳng ... tại chức ... mọi thứ đều mơ hồ ... chỉ muốn khóc cho to lên mà ko được ... vì khóc chẳng giải quyết được cái j cả ...

Bây h càng thấy cuộc sống này thật phức tạp ... tất cả mọi thứ đều làm mình phát điên ... không biết phải làm thế nào cho hợp lí ...

Tuesday, 1 April 2008

D���u d��ng n��y...


Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Dịu dàng này...

Anh nhé, từ nay em hứa sẽ bớt ngông nghênh, sẽ không hếch mũi, hất đầu, không nghe lời anh nữa. Em sẽ chỉ chớp mắt, nhoẻn miệng cười tươi, nghiêng nghiêng đầu đồng ý.

Này là quần sooc, áo thun, dù là Nike hay Adidas em sẽ giấu hết vào tủ nhé. Từ nay sẽ chỉ có áo hoa nhẹ nhàng. Chỉ để thỉnh thoảng bắt gặp ánh nhìn trìu mến của anh.

Là dịu dàng này.

Từ nay em sẽ thôi nông nỗi, lao mình vào những lời thách thức, ngoéo tay anh nhé. Ngón út của em & ngón út của anh, chạm vào này. Rồi hai ngón cái chập một. Nếu em có quên thì anh hãy khoan hờn giận, chỉ vì em ham chơi một chút thôi mà, kéo em về bên anh, anh nhé, rồi tất cả sẽ bình yên.

Này này anh của em, có thấy tóc em đã vừa chấm vai lơ lửng? Sẽ mãi mãi là tóc thề anh nhé, để cảm nhận dịu dàng mỗi lúc tay anh lướt qua.

Mà này này anh, cũng chỉ vẫn là em trước đây thôi nhé, dại dột, trẻ con, nông nỗi, nhưng sẽ thêm một chút dịu dàng, & sẽ là như thế, & sẽ chỉ cho riêng anh mà thôi.