Tôi vẫn nhớ mùa thu Hà Nội... dù bây giờ đang thu... Nhớ mùa thu của cái thời còn đi học... nhớ hương hoa sữa dọc con phố Ngô Quyền... nhớ trường... nhớ cả các bác giám thị... nhớ những giờ ra chơi... những lần dỗi nhau với chồng... nhớ cả những lúc không học thuộc bài... nhớ lần cãi cô Sáng... nhớ cả lần quay bài bị bắt... nhớ cả ngày ra Hội đồng kỉ luật... nhớ cô chủ nhiệm... nhớ chồng nhiều lắm... nhớ Yến... nhớ Xù... nhớ Phan Trang... nhớ Tintin... nhớ cả cô Nga nữa... tôi nhớ mọi người... nhớ nhất ngày lớp mình chia tay... Ôi sao mà nhớ... Nhớ cả lần Linh với Thu đánh nhau... nhớ cái ngày lớp mình cùng khóc... nhớ lễ bế giảng... nhớ cái ngày kết thúc những năm đi học... Giá như chúng mình biết quí những phút giấy ấy... Dẫu bây giờ thỉnh thoảng cũng đi qua trường... nhưng cảm giác bây giờ khác nhiều lắm... nó là tiếc nuối... không còn nữa những cảm giác của ngày xưa... đơn thuần chỉ là chán... Hoa sữa thì năm nào cũng vậy... cứ đến thu là nở... nhưng lòng người thì khác... mỗi lúc mỗi khác... chỉ có mùa thu và hoa sữa là vẫn vậy... Chắc là chẳng bao giờ mùa thu Hà Nội hết buồn hết... bởi nếu ko buồn thì đâu còn là thu nữa... Tự nhiên hôm nay thấy lòng trống trải nhiều quá... thấy nhớ... thấy buồn... thấy lòng thật thanh thản... lâu rồi không thấy thế... Mùa thu vẫn vậy... chỉ mình tôi khác... Tôi lớn... và tôi muốn được yêu thương... một tình thương chân thành nhất... từ mọi người... Tôi vẫn yêu... dù buồn... buồn vô cớ... vì nhớ... vì một điều thoáng quá... trong lòng...
Saturday, 27 October 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
nhin lai cai anh nay thay nho moi nguoi trong lop wa!!!!!!!
ReplyDeleteCuo^c so^ng' la` the^' may` ah, moi thu*' luo^n va^n do^ng, chay? tro^i, chi? co' qua' khu*', ky? nie^m la` mai~ mai~ o*? be^n minh`.
ReplyDeleteTao va^n~ rat' thich' 2 ca^u tho* cua? Xua^n Quynh` " Qua' khu*' dang' ye^u, qua' khu*' dang' to^n tho*`/ Nhu*ng da^u phai? la` die^u` em luye^n' tie^c' " Co^' le^n may` nha'!
đ�i khi ngồi cả ng�y chỉ để nh�n mấy c�i ảnh hồi cấp 3 rồi ước g�....
ReplyDelete