Tuesday, 27 February 2007

Hà Nội những ngày mưa... nắng thất thường!!!


v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Mấy hôm nay Hà Nội mưa rả rích, không ngừng!!! Đi học mà thấy nản quá trời luôn!!! Nhưng cũng may là sáng sớm đi thì chỉ lất phất vài hạt thôi, nhưng mà mưa thì bẩn lắm Tôi ghét trời mưa lắm vì mưa vừa bẩn, vừa bắn bùn mỗi khi đi trên đường(đi bộ cũng như đi xe luôn... ) Đáng ghét vô cùng!!! Tôi ghét mưa còn bởi mưa hay làm cho người ta buồn, hay khiến ta phải nghĩ về quá khứ, về những việc đã qua (mà tất nhiên là những chuyện buồn rồi!!! ) Nhưng dù không muốn nghĩ thì tự ngoại cảnh cũng đã khiến cho ta tự thấy nhớ rồi!!! Mà cứ như là ông trời buồn lắm hay sao mà không khóc to lên một trần đi rồi thôi , đằng này lại cứ rả rích suốt ngày không yên, mà cứ yên được một lúc thì lại khóc tiếp!!! Đến là chán cơ , chẳng hiểu mô tê cái gì hết!!! Hà Nội ơi, hết mưa mau đi để lại là những ngày nắng đẹp!!! Huyền không thík nhớ nhiều quá về những ngày đã qua đâu!!! Tương lai còn phía trước, còn nhiều việc phải làm, hãy để cho những giây phút hoài niệm ở lại sau để ta còn có thể nhớ thêm nhiều lần nữa!!!

-- REAL TRACKLISTING OF THE O CONCERT --


1/ Phantom Video/Movie
2/ Million Men
3/ The Way U Are
4/ Rising Sun
5/ One
6/ Ment
7/ Mi Duh Yo
8/ You're my Miracle
+ Junsu SOLO (self composing) My page
+ Yoochun SOLO PopSong One Last Cry
+ Yunho SOLO (self composing) Spokes Man
12/ Hey Girl
13/ I wanna hold you
- video/movie + Ment
+ Changmin SOLO Extreme 'When I first kissed you'
+ JaeJoong SOLO Crying
16/ Drive
- Ment
18/ Whatever They Say
19/ You only love
20/ Dangerous Mind
21/ Tri-Angle (Feat. Jang Ri In)
22/ O - Jung.Ban.Hap
23/ Remember
24/ Balloon
25/ Hiyaya Summer Day
- Ment
27/ Pabo (Unforgettable)
28/ Hug

Joo Ji Hoon: ''Thành công phải dựa trên nỗ lực...''


2006 đúng là một năm cực kỳ may mắn với chàng siêu mẫu Joo Ji Hoon. Với seri phim truyền hình ăn khách- “Hoàng cung”, từ hoàng tử trên phim, Joo Ji Hoon đã trở thành một chàng hoàng tử thực sự trong sự mến mộ của khán giả trẻ nhiều nước châu Á.

- Nhìn lại năm 2006, anh có thấy đó là năm may mắn của anh?

- Năm may mắn? Tôi nghĩ mọi thứ đang mỉm cười với tôi! Những bộ phim, những khoảng khắc tuyệt vời… mọi thứ đang bắt đầu một cách tốt đẹp và tôi đã cố hết sức mình cho bộ phim đầu tiên. Tôi nghĩ, sự thành công phải dựa trên những nỗ lực...

- Lần đầu đóng phim anh đã gặp nhiều khó khăn?

- Rất nhiều cảnh quay không hề dễ dàng với tôi, đặc biệt là những cảnh yêu cầu tôi phải liên tục thay đổi cảm xúc. Điều này không dễ dàng với một người không có kiến thức, kinh nghiệm diễn xuất như tôi. Tôi luôn cảm thấy không thoải mái với hình ảnh của mình, cảm thấy mình còn hở trong kỹ năng diễn xuất, kể cả những cảnh đánh nhau. Tôi nghĩ thời gian tới, tôi sẽ phải đến một số trường học đặc biệt để nâng cao khả năng diễn xuất.

- Từ người mẫu trở thành diễn viên, lợi thế hay cản trở nhiều hơn?

- Chụp ảnh và đóng phim hoàn toàn khác nhau. Với ba năm kinh nghiệm người mẫu, tôi luôn cảm thấy tự tin khi chụp hình, lúc đó tôi thấy con người mình thật năng động chứ không giống như khi tôi đứng trước máy quay phim- cứ như một robot vậy. Diễn xuất tự nhiên khó hơn rất nhiều so với việc được là chính mình. Bởi vậy, tôi luôn muốn được cổ vũ cho những người mẫu có tài năng và niềm khát khao muốn được diễn xuất

- Anh có thích hình tượng Hoàng tử Shin mà anh thể hiện trong “Hoàng cung”?

- Tôi rất thích lấy được những con búp bê trong các máy bán hàng tự động và thời còn đi học, tôi đã phải mất rất nhiều tiền cho chúng. Với 1000 won, tôi nhận được ba cơ hội và thường thì với ba cơ hội đó, tôi có được 7 đến 8 con búp bê. . . Tôi thích nhân vật Hoàng tử Shin bởi giữa tôi và anh ấy có một vài điểm tương đồng.

- Việc cộng tác giữa anh và Yoon Eun Hye trong “Hoàng cung” tốt chứ?

- Dù cả hai vẫn còn đang theo học diễn xuất nhưng chúng tôi luôn biết kết hợp với nhau một cách tốt nhất có thể. . . (Trên CHN, Joo Ji Hoon đã thổ lộ rằng, anh đã không nhận ra cựu thành viên của nhóm Baby Vox Yoon Eun Hye có một đôi môi đẹp đến thế nào cho tới khi họ hôn nhau trên phim)

- Hoàng tử Shin Joo Ji Hoon ngoài đời là người như thế nào?

- Mọi người hay có vẻ ngoài khác biệt so với con người thật của họ. Tôi rất dễ tính với mọi người nhưng lại luôn khó với mình. Tôi thích ra đường hơn là ở nhà. Tôi cũng thích nghe nhạc và đọc sách. Tôi luôn tin, tất cả mọi người đều cần có không gian của riêng họ để họ có thể hưởng thụ thời gian cho riêng mình

- Bố mẹ có ngăn cản anh trở thành một diễn viên?

- Tôi có một gia đình vĩ đại: 8 người, gồm cả ông bà nội và họ là những người rất thận trọng, ôn hoà. Khi tôi quyết định chuyển từ nghề người mẫu sang diễn viên, không ai trong gia đình nói một lời nào. Thay vào đó, họ còn động viên tôi khi tôi quyết định theo học đại học chuyên ngành diễn xuất. Cho dù họ không nói lời nào nhưng tôi biết họ thích thấy tôi trên truyền hình bởi có một lần, mẹ đã mua hẳn một chồng báo có bài viết về tôi và bà muốn tôi ký vào đó.

CREAT: netmode

Hà Anh Tuấn: ''Tôi đang yêu''


"Tình yêu với tôi không phải là tất cả. Tôi quan niệm như thế này: yêu hết mình nhưng đừng yêu hết lý trí. Tôi đánh giá cao cuộc sống thoải mái, vì thế không thấy cần phải có một cuộc hôn nhân sớm", chàng ca sĩ sinh năm 1984 thổ lộ.

- Tại sao anh không học trường trong nước mà lại chọn trường ở Đức?

- Từ khi học cấp hai cho đến suốt những năm cấp ba, tôi luôn có ý định đi du học. Từ nhỏ tôi đã rất mê văn hóa châu Âu. Trong số những nước châu Âu, tôi chọn Đức vì đó là đất nước sản sinh ra nhiều nhà khoa học vĩ đại, mà tôi lại đang theo đuổi môn Hóa học. Còn lại 10% là do tôi có bà con ở bên đó.

- Tốt nghiệp Đại học chuyên ngành Hóa, vậy tại sao anh không tiếp tục và nghiên cứu để trở thành nhà khoa học như những thần tượng của mình mà lại chọn nghề ca sĩ?

- Thực sự tôi không phải là một người chăm học. Tôi chỉ học và làm những gì tôi thích. Nhiều người bảo tôi điên hay sao mà bỏ rất nhiều tiền để học rồi xong lại "không dùng vào việc gì". Họ quên mất một điều là học bất cứ cái gì cũng có lợi và cái lợi lớn nhất của tôi chính là tư duy khoa học, khả năng sắp xếp logic cuộc sống mà tôi học được ở những môn khoa học tự nhiên.

Bây giờ làm bất cứ một điều gì tôi cũng giải quyết công việc theo logic. Thứ nhất là nhìn lại những việc đã xảy ra trước khi làm. Thứ hai là nhìn vào hiện tại mình đang thực hiện việc ấy như thế nào. Cuối cùng là tiên liệu mình sẽ thu được kết quả gì và nếu là hậu quả thì nó sẽ đến đâu, mình sẽ giải quyết như thế nào.

Ví dụ như khi hát một ca khúc, tôi thường tưởng tượng ca khúc này ra đời ra sao và nhạc sĩ sáng tác nó đã ở trong tâm cảm gì. Sau đó tôi hát và cuối cùng tiên liệu xem bài hát này được khán giả đón nhận ở mức độ nào.

- Nhiều người nghĩ anh chỉ hát chơi thôi chứ chắc vẫn phải làm gì đó cho có nghề nghiệp ổn định. Anh nói gì về điều này?

- Thật ra khi về nước, tôi đã nghĩ sẽ làm kinh doanh. Nhưng rồi bạn bè rủ rê đi thi Sao Mai - Điểm hẹn, cũng thấy vui, nghĩ là chơi một chút trước khi bắt tay vào một sự nghiệp nào đó. Nhưng rồi tôi bị hút vào và bắt đầu có những dự định mới cho việc tiến vào thị trường âm nhạc.

Đầu năm 2007, tôi phát hành album làm chung với Phương Linh, đến tháng 3 là album riêng của tôi và có thể là một album chung với Anh Khoa. Tôi cũng vừa chính thức nhận lời làm hình ảnh đại diện cho phong trào phòng chống HIV của Ủy ban phòng chống AIDS, nhằm giúp xây dựng một lối sống lành mạnh cho thanh niên. Đây là hoạt động mà tôi thích nhất vì tôi từng đến trại trẻ em bị nhiễm HIV, sau đó bị mất ngủ mấy đêm vì không biết phải làm sao để giúp được các em.

- Chuyện tình cảm của anh với Phương Linh cũng nổi tiếng là ồn ào, anh nói sao?

- Anh Khoa và Phương Linh là hai người bạn thân nhất của tôi sau Sao Mai - Điểm hẹn. Tôi không giấu là tôi đang có bạn gái, tôi đang yêu, nhưng yêu ai thì tôi xin một khoảng riêng tư cho mình và để người đó cũng được yên ổn. Còn Anh Khoa, tôi nể phục cậu ấy vì đó là một trường hợp vượt khó mà tôi chứng thực nhất trong đời mình từ trước đến nay. Anh Khoa có hoàn cảnh rất khó khăn nhưng đều vượt qua bằng chính sự hồn nhiên và vô tư. Tôi thật sự cảm phục điều này và tôi tin Khoa sẽ thành công, thậm chí là rất thành công nếu giữ được sự hồn nhiên ấy. Hình ảnh của Anh Khoa có thể tóm tắt trong câu hát này: "Dù qua bao nhiêu đắng cay vẫn cười", nụ cười hồn nhiên với tất cả bạn bè.

Nhắc đến Phương Linh, có lẽ một trong những kỷ niệm làm tôi xúc động nhất về cô ấy chính là đêm hát Duyên dáng Việt Nam 16 dưới mưa. Chúng tôi song ca, nhìn sang cô ấy mà tôi thương quá, trời mưa lạnh, Linh vừa phải hát thật hay, vừa phải cười thật tươi, vừa phải chịu cái lạnh trong bộ váy trắng mỏng manh.

- Quan niệm của anh về tình yêu và hôn nhân như thế nào?

- Tình yêu đối với tôi không phải là tất cả. Tôi quan niệm như thế này: yêu hết mình nhưng đừng yêu hết lý trí. Với tôi, cuộc sống cũng có những điều cần bay bổng, lãng mạn nhưng cũng còn quá nhiều đau khổ trong xã hội mà mình cần phải quan tâm chia sẻ. Tôi không hy sinh hết cho tình yêu vì tôi nghĩ còn có những thứ khác cũng cần phải mình hy sinh, nhưng tình yêu làm cho cuộc sống đẹp hơn, vì thế luôn phải tôn trọng nó. Còn hôn nhân, tôi không nghĩ mình sẽ lấy vợ sớm, khi nào chín muồi tôi sẽ tiến tới. Theo kế hoạch của tôi thì có lẽ phải từ 28 tuổi trở lên.

Bây giờ tôi thấy ngoài đời có nhiều phụ nữ tuổi 30, xinh đẹp, giỏi giang nhưng họ vẫn chưa cần có gia đình. Tôi đánh giá cao cuộc sống thoải mái. Vì thế tôi cũng không thấy cần phải có một cuộc hôn nhân sớm.

- Mẫu người phụ nữ của anh ra sao?

- Mạnh mẽ, cá tính nhưng ẩn chứa bên trong là nữ tính. Tôi bị ấn tượng với những phụ nữ thẳng thắn và ngọt ngào. Mà bây giờ càng có nhiều những người phụ nữ như vậy, chết thật.

- Gia đình có ý nghĩ như thế nào với bản thân anh?

- Gia đình tôi là chỗ dựa vững chắc cho tôi. Bố mẹ tôi yêu thương nhau cho đến giờ vẫn nồng nàn. Tôi là anh cả, hai đứa em cách xa tuổi, em gái kế cách tôi 8 tuổi (năm nay 16 tuổi) và em trai đang học lớp 5. Hai đứa nó quấn quýt nhau hơn, nhưng tôi thì được sự ủng hộ của cả nhà mỗi khi đi hát. Một gia đình hạnh phúc và yên ấm đã là môi trường giúp tôi trở thành một thanh niên tự tin. Chính vì vậy trước bất kỳ khó khăn nào, việc đầu tiên là tôi về nhà hỏi ý kiến cha mẹ, sau đó sẽ tự quyết định.

- Anh được bầu chọn là Nghệ sĩ mốt nhất 2006, cảm giác của anh thế nào?

- Tôi nghĩ mình đang liên tục gặp may mắn đây. Trang phục của tôi đơn giản thế này: lên sân khấu là áo sơ-mi có đường cong, hơi ôm để tôn vẻ nam tính, mặc với quần tây hoặc jeans. Tôi đặc biệt thích sơ mi của Tây Ba Nha và Italy, với chỉ hai màu trắng - đen. Ngoài đời tôi mặc đủ loại áo thun với quần lửng nhiều màu sắc. Đến nỗi bạn bè nói tôi là "trẻ con sặc sỡ". Tuy nhiên khi tham dự hội nghị hoặc dạ tiệc thì tôi chọn vest với đường may trẻ trung. Tôi tự nhận mình không mốt lắm nhưng có phong cách và lịch sự, không xuề xòa, cẩu thả.

- Anh còn có sở thích đời thường nào khác?

- Đọc sách. Tôi đặc biệt thích truyện trinh thám và sách dạy làm giàu. Tôi đang đọc cuốn Làm thế nào để làm giàu bằng 10 đôla của một nhà kinh tế Mỹ, sách tiếng Đức. Tôi đã nghĩ nếu có thời gian sẽ dịch cuốn này cho các bạn cùng trang lứa vì đó là cuốn sách kinh điển về kinh doanh, nhất là vào thời điểm VN gia nhập WTO. Ít lâu nay, đi đâu cũng thấy các anh chị ca sĩ bàn tán chuyện này, họ quan tâm lắm.

Tôi cũng thích đọc sách văn học. Cánh đồng bất tận của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư từng làm cho tôi suy nghĩ mãi. Tôi đang đọc Rừng Na Uy, chưa hết nhưng không thích lắm vì nhân vật trong truyện bi kịch quá. Thông thường những truyện như thế làm cho tôi "cảnh giác" và phòng thủ, sợ bị lôi kéo cảm xúc vào, làm cho mình bi quan. Tôi là người rất lạc quan vì không bao giờ tin rằng chết là hết.

CREAT: netmode

Tuesday, 20 February 2007

Hà Nội một sáng chớm lạnh


v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Đã lâu lắm rồi không nhìn thấy HN như hôm nay!!! Sáng sớm đưa mẹ đi lễ, thế là dạo một vòng quanh HN sáng sớm!!! (Nói là dạo nhưng cũng chỉ là đi từ nhà lên hồ Gươm rồi lại về nhà!!! Hà hà!!!)

Đúng thế! Lâu rồi không được thấy HN không có xe bus!!! Lâu rồi không thấy HN vắng vẻ và lặng lẽ đến thế! Lâu rồi không thấy HN trong cái se se lạnh của buổi sáng sớm tinh mơ!!! Lâu rồi không ra khỏi nhà sớm đến thế!!!

Tôi thík HN như thế lắm! Yên tĩnh và vắng lặng! Cứ đến Tết là y như rằng HN vắng hẳn bởi những người lên HN kiếm sống đều sẽ về nhà vào dịp này! Nên HN vắng! HN cũng vắng vào những buổi sáng sớm như hôm nay! HN không có xe bus là không có những tiếng còi cứ đổ dồn bên tai! Nhưng không có xe bus thì sẽ có nhiều người vất vả hơn trong cuộc sống của họ. Nhưng tôi vẫn không thík xe bus!!! Xe bus gây ô nhiễm môi trường, làm tắc nghẽn giao thông, gây ra nhiều tai nạn thương tâm quá!!! Sáng sớm ra ngoài mới thấy rằng HN không có xe bus cũng trong lành lắm!!!

Đi dọc theo phố Bà Triệu tôi thấy dường như nó càng dài hơn, cứ hun hút. Chẳng có mấy ai trên đường (cũng thấy hơi rờn rợn!!! lỡ có thằng nào nó hù cho 1 phát thì xong!!! ) Khi về nhà thì cũng là lúc xe bus bắt đầu hoạt động trở lại, những người ngoài chợ cũng bắt đầu công việc dọn hàng, một ngày mới lại bắt đầu!!!

Friday, 16 February 2007

Happy Lunar Year!!!


v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

WOW!!! Những giờ phút đầu tiên của năm mới!!! Hy vọng năm nay sẽ là một năm may mắn và nhiều hạnh phúc sẽ đến với mọi người!!! Năm nay là chúng mình phải thi đại học rồi!!! Cố gắng học hành chăm chỉ!!! Chỉ còn có mấy tháng nữa thui là mình thi rùi, chẳng còn được bao nhiêu thời gian nữa là chúng ta sẽ chia tay nhau rồi!!! Cố gắng lên để giữ lại cho mình những kỉ niệm đẹp nhất của thời học trò. Sẽ chẳng còn là những cô, những cậu học trò nữa mà sẽ trở thành người lớn, phải tự chăm lo cho tương lai của mình, phải sống cho mình, phải yêu, phải học đại học và phải tìm việc làm nữa!!! Nghĩ lại thì mình chẳng muốn thời gian trôi đi nữa để mãi được là học sinh!!! Sau này rùi, biết đến bao giờ cả lớp mới có thể tập trung đầy đủ như hằng buổi đến lớp!!! Chắc là đến lúc đấy thì mọi người dù là trước kia có ghét nhau đến mấy cũng sẽ quên hết mọi chuyện để còn chia tay, còn nhớ mãi về nhau chứ nhỉ??? Chài, lâu lắm rùi mình mới tình cảm đến kì lạ như thế này!!! Nhưng cũng cần phải thế mà!!!

Saturday, 10 February 2007

Valnetine cho em!!!

.

Báu vật


Để nhận thức được giá trị của một tháng hãy hỏi bà mẹ vừa sinh con chưa đầy tháng tuổi.

Để nhận thức được giá trị của một tuần hãy hoi biên tập viên tuần báo.

Để nhận thức được giá trị của một giờ hãy hỏi những ngưòi yeu nhau đang chờ cuộc hẹn.

Để nhận thức được giá trị cảu một phút hãy hỏi người vừa trễ một chuyến xe.

Để nhận thức được giá trị cảu một giây hãy hỏi một người vừa trải qua một tai nạn trong gang tấc.

Để nhận thức được giá trị của một sao hãy hỏi người vận đông jviên vừa đoạt huy chương vàng Olympic.

Hãy trân trọng mỗi phút giây bạn có

Hôm qua là lịch sử

Ngày mai là bí ẩn còn đó

Hôm nay là món quà chúng ta có được.

Đó là lí do chúng ta gọi nói là "hiện tại".

Biển và ánh trăng


Nghe biển xanh dịu dàng ru êm
Ru từng con sóng mơ màng
Ru lời yêu thương nồng nàn
Ru bờ môi ngọt hương đêm !

Em vầng trăng dịu huyền lung linh
Như ngàn sao sáng đêm diệu kỳ
Như ngàn mây vờn trên sóng biếc
Để cuốn Em về , gọi ánh trăng về cùng ai ???

Biển Anh xanh lắm , biển mênh mông lắm
Như tình Anh ấm áp , như ngàn con sóng cuốn . Vẫn mãi yêu Em !

Nhẹ nâng câu hát , dịu dàng êm ái
Em vầng trăng trên cao mang tình yêu theo mây và gió !

Biển Anh xanh màu mắt Em dịu dàng
Biển mênh mông biển hát , biển hát . Lời yêu thương nồng nàn

Câu hát Em nhẹ vút bay cùng ánh trăng vàng
Gửi đến Anh tình yêu , yêu đầu
Theo mây và gío !!!

Tình ta mãi mãi . Dài theo năm tháng
Như biển xanh sóng cuốn xô bờ ,
Yêu mãi ánh trăng , ánh trăng , Anh ( Em )